Phân Ưu
Được tin
nhạc mẫu anh Nguyễn Văn Trí cũng là
thân mẫu chị Nguyễn Thị Hảo ở Houston
Sân Chơi của Các Học Sinh Quốc-Học 1961-1964
February 28, 2015
Được tin
nhạc mẫu anh Nguyễn Văn Trí cũng là
thân mẫu chị Nguyễn Thị Hảo ở Houston
February 14, 2015
Được tin bạn Phan Nam
Một bạn đã học chung tại trường Quốc Học Khoá 1961-1964
Đã đột ngộ từ trần tại Saigon Viêt-Nam
Hưởng thọ 71 tuổi
Xin Thông báo cùng các bạn Quốc Học 1961-1964
Tang lễ sẽ cừ hành tại Huế Viêt Nam vào cuối năm con ngựa
Vài hình ảnh Anh Phan Nam
Người ngoài cùng bên tay phải (Tháng 7 năm 2013 khi anh đang viếng thăm anh em tại Houston TX
January 12, 2015
Như thường lệ Chúc mừng đám cưới con trai bạn Toại tại Houston
Đến dự đám cưới có thêm bác Hiếu từ Cali sang tham dự.
Ngoài ra anh em trong Houston không thiếu mặt ai
tiền lệ phí nạp đầy đủ dù Gia chủ không nhắc, nhưng rất lịch sự có đến chào bàn!!
More pictures
https://plus.google.com/u/1/photos/101235027987233350881/albums/6103617775950395953
Chúc Mừng Gia đình Bác Toại
Cám ơn Bác Toại cho anh em có cơ hội đến uống rượu và vui chơi
January 3, 2015
Thơ Đầu năm của Cái Trọng Ty
Bác Ty và Nguyễn Mậu Lộc
Quốc Học 6164 Houston có một Đàn Anh
Lớn hơn nhiều tuổi
học hơn nhiều lớp nhưng
nhất định cứ xuống lớp chơi với Anh Em
đó là Bác Trưởng Danh Dự: Cái Trọng Ty
Đầu năm Bác Ty làm thơ
Đời lính
December 28, 2014
Dĩ nhiên để tống cựu nghinh tân Quốc Học Houston đã họp mặt 2014 để chung vui tât niên.
Phiên họp thiếu một số bạn:
Nguyễn Đăng Cẩn phải đi làm, Toại bị Flu, Trai (Đồng Di Đổ Hà) mới ở VN về hết nhớt không đến được, Trương đình Gòn đang ở VN chỉ có chị Gòn đại diện với Bạn chị Gòn, Trí đầu bạc không rõ nguyên nhân.
Thành phần tham dự có Bác Trưởng Cái trọng Ty,Lê Cảnh Thạnh, Nguyễn Đăng Chinh, Phjm Cơ, Phan Gia Loan, Hồ văn Liệu, Nguyễn MậuLộc, Đoàn Tư, Nguyễn đình Toàn, Hùng là thân hữu cũng đến chơi. Anh em tham dự từ 10 giờ 30 trưa thứ bảy 28 Dec 2014, đều vui vẽ chơi đùa nghe nhạc ăn nhậu nói phét như thường lệ.
Sau đó chuyễn sang màn Karaoke và ra về vào lúc 6 giờ chiều. Chua ai xỉnh quá mức, không có ai được đi ” Thuyền ra cửa biển” . Nói chung là Tốt.
Anh em vui vẻ đóng niên liễm năm mới, nhẹ nhàng thôi 20 đô,
Cảnh Đóng tiền niên liễm 2015
và đồng thời đóng thêm mỗi bạn 20$ để giúp sức cho các bạn ở Huế ngày Tết gặp nhau. Bạn nào ở Cali muốn góp phần , Bao nhiêu cũng được , cho vui thôi mà, xin liên lạc Lê Cảnh Thạnh và Nguyễn Đăng Chinh. hay email chúng tôi sẵng sàng mang về VN vì Chinh sắp đi VN thăm Ông Cụ bị bệnh.
Vài Hình ảnh xem cho vui
https://plus.google.com/u/0/photos/101235027987233350881/albums/6098062106330413633
Thân và Bye
December 16, 2014
Ngày 13 tháng 12 năm 2014
Con gái Hồ Văn Liệu ERIN HO đã lên xe hoa tại Houston
Đám cưới dĩ nhiên là có mặt đông đủ bà con nội ngoại và nhất là không thể thiếu bằng hữu Quốc Học 1961-1964
Bằng Hữu Trại Tù Bình Điền Ái Tử của những năm cay đắng sau 1975
More Pictures at Link below
https://plus.google.com/u/1/photos/101235027987233350881/albums/6093597672886452737
Cám ơn Gia đình bạn Liệu đã cho anh em có cơ hội chúc mừng gia đình bạn và gặp nhau vui chơi
November 10, 2014
Giọng Huế- Gần cảm, xa thương.
Lê Duy Đoàn.
L Những chuyện bên lề:
Chàng trai Huế trả lời: “Giọng Huế thì gần cảm, xa thương” em à. Ở gần nghe giọng Huế thầy thấm, có thấm mới cảm thương …nàng. Trai gái Huế thì ” xa càng nhớ, ở càng thương” giống như anh với em ri nì!
Cô gái Huế nói: “ Anh nói rứa cho vừa lòng em thôi, chứ giọng Bắc sắc sảo, trau chuốt, chuẩn mực giọng nói như rót mật vào tai, giọng Nam ngọt như mía lùi như tai được rót mật răng anh không nói cảm nói thương mà cảm và thương chi “giọng Huế trọ trẹ của miềng” hở anh?
Chàng trai hơi lúng túng một chút trước câu hỏi ngược bất ngờ của cô gái, rồi cũng tìm được câu trả lời: “ Người dân ở xứ nào cũng yêu mến giọng quê của mình. Dù là người Bắc, người Nam hay người miền Trung cứ nghe giọng nói quê mình là thấy động lòng. Người Quảng động lòng giọng Quảng, người Huế động lòng giọng Huế.. Giọng quê qua miệng nói, qua tai nghe rồi đi qua tim. Giọng quê theo máu đi đến toàn thân,len lỏi qua từng tế bào rồi đi đến trú ngụ trong tâm hồn của mỗi con người.
Giọng quê miền nào cũng được người dân miền đó xem là vốn quý. Vốn quý đó được truyền thừa, bảo lưu và có tính chất bảo thủ. Như thế, giọng nói riêng của từng vùng miền không bị đồng hóa, mai một, hòa lẫn, hòa tan vào một giọng nói miền khác.
Mình là người Huế nên giọng Huế được nghe, được nói, được thấm trong máu thịt từ thuở nằm nôi. Trong gia đình và ngoài xã hội, người Huế được tưới tẩm tâm hồn bằng giọng Huế. Lớn lên đi học, giao tiếp cũng nghe cũng nói giọng Huế. Yêu cô gái Huế cũng nghe thỏ thẻ giọng Huế, cũng tỏ tình bằng giọng Huế… Như rứa, người Huế cảm giọng Huế là chuyện bình thường như mối liên hệ giữa sự sống và hơi thở. Thiếu hơi thở thì sự sống ngất ngư, thiếu chất giọng quê mình thì như người thiếu đói, què quặt. Đôi khi người ta ơ thờ với chuyện thở và sự sống đến khi tắt nghẻn hơi thở,mạch nguồn sự sống cũng đảo điên, khi đó người ta mới giật mình. Ví như người Huế xa quê chợt nghe lại giọng Huế đâu đó, cảm thấy thương giọng nói của quê mình, lòng bổng dưng ấm áp như được nối lại với mạch nguồn xứ Huế, rồi chợt bồi hồi xúc cảm thân thương.”
Em đọc mấy câu thơ trong bài “Mơ tình xứ Huế” của nhà thơ Trần Dzạ Lữ thì thấy liền:
Cứ mỗi lần nghe giọng của em
Anh lại nhớ vô cùng giọng mạ
Cố đô mình trong trái tim mô lạ
Răng thẩn thờ như thuở mới quen ?
Câu đầu “nghe giọng của em” là gần cảm. Câu hai “nhớ vô cùng giọng mạ” là xa thương đó em à.
Cô gái nghe chàng trai nói về “giọng Huế của miềng” có “ gần cảm, xa thương” ra chiều cảm khái… trái tim non chợt rung lên nhè nhẹ, hơi loạn nhịp!
Mẫu đồi thoại ở trên là của một cô gái và một chàng trai Huế chay, cả hai cũng xấp xỉ…bảy mươi tuổi rồi!!
Một giáo sư ngôn ngữ người Nhật đến xứ Thần Kinh lần đầu. Vừa đặt chân xuống ga xe lửa Huế, trong cái không khí ồn ào, gấp gáp của nhà ga đông khách, nghe hai người bạn Huế nói chuyện với nhau, tiếng còn, tiếng mất.
– Mi đi ga mô?
– Ta đi ga ni. Mi đi ga mô?
– Đi ga tê. Ta đi ga tê.
– Ga tê ga chi ? Răng đông như ri ?
– Đông chi mô mi? Khi mô mi đi ?
– Đi mau đi mi. Mi lo đi đi.
– Ta đi nghe mi!
Nhà ngôn ngữ học vui mừng, về thẳng khách sạn, gởi ngay báo cáo về Viện Đại Học Tokyo, quả quyết rằng tiếng Việt có liên hệ mật thiết với tiếng Nhật.
Trí Hải sau này cưới được một cô vợ người Huế, cũng là họa sĩ tốt nghiệp trường Cao đẳng mỹ thuật Huế. Cô gái Huế này- một O Tôn Nữ, là cô giáo dạy môn hội họa, bạn thân cùng dạy một trường với em gái anh ấy. Gia đình Hải rất quý cô dâu này vì ngoài những phẩm chất tốt đẹp của một người đẹp xứ Huế thuộc con nhà gia giáo, nề nếp, với cốt cách sang trọng quý phái, tánh nhu mì, biết ăn biết ở, nội trợ đảm đang còn góp cho không khí gia đình họ một giọng Huế thanh tao dịu dàng nữa. Còn Hải thì hàng ngày được gần gũi giọng nói êm tai nghe như tiếng chim hót ríu ra ríu rít và đã biết cô ấy nói chi …khỏi đoán mò!
Thật là lạ, bà xã tôi theo mẹ “lên Dinh” từ hồi nhỏ xíu, lúc mới ba , bốn tuổi, giọng nói nghe ra giọng Dinh rõ ràng, vậy mà một người xa lạ chưa hề quen biết vẫn nhận ra giọng nói quê gốc Kế Môn của bà xã tôi dù giọng quê đó chỉ còn sót lại chút xíu. Tài thật.
Người thuyết văn có giọng nói của miền sông Hương, núi Ngự. Nói tới giọng Huế, người ta hay nói là giọng “trọ trẹ”. Có thể mượn ý của nhạc sĩ Phạm Duy để mô tả đó là một “âm vực cạn hẹp”, do “tiếng trầm và bỗng không quá cách biệt” trong quảng âm Ngũ Cung . Đó là thứ giọng nói “bình thản!”.
Trong sự “bình thản” ấy, giọng Huế có thể xoay chiều: dõng dạc như tướng quân giữa chốn sa trường hay tiếng thầm thì bên tai người yêu dấu.
Giọng “thuyết văn” của anh Cao Huy Thuần lơ lửng giữa hai cực nói trên. Cho nên, người nghe đã gặp phải cái cứng cỏi thứ gỗ quý của rừng nhiệt đới, xen với cái mượt mà sâu lắng của giòng sông Hương….
Anh Phương , sinh năm 1987, đã tốt nghiệp Đại học kinh tế Huế và nhận bằng thạc sỹ Kinh tế năm 2012. Cô vừa được chuyển ra công tác ở Đài truyền hình trung ương tại Hà nội một thời gian.
Ngoài vẻ đẹp dịu dàng, nữ tính, Anh Phương còn là một người đa tài. Cô biết chơi nhiều nhạc cụ như: piano, organ… Đặc biệt, cô có thể chơi được nhiều môn thể thao như bơi lội, tennis, bóng bàn, khiêu vũ, taekwondo.
Ngay sau khi chương trình thời sự được phát sóng, nhiều ý kiến tranh luận được đưa ra. Bên cạnh một số ít những ý kiến cho rằng, chương trình thời sự của đài quốc gia cần phải sử dụng giọng chuẩn Hà Nội thì đa phần những ý kiến khác đều tỏ ra thích thú với sự xuất hiện của một BTV nữ nói giọng Huế….
Theo Thuỳ Phương (Gia đình & Xã hội)
Tóm lại, các đặc điểm nổi bật của tiếng Huế là:
– Những khoảng cách phân biệt các thanh điệu là nhỏ bé, cao độ thì không bổng quá cũng chẳng trầm quá, khiến cho giọng nói nghe đều đều đơn điệu.
– Sự chuyển hoá âm lại có xu hướng thu hẹp độ mở, làm giảm đi âm lượng khiến cho độ vang sút kém…
– Các phụ âm cuối lợi(?) được thay bằng các âm mạc(?) khiến cho giọng nói không bị dằn mạnh
Tất cả những đặc điểm đó tạo ra một hiệu quả âm học chung là “nhỏ nhẹ”, một từ khá chân xác thường được người ở các vùng khác dùng để miêu tả tiếng Huế theo sự cảm nhận bình thường của họ.
Phải chăng đặc trưng “nhỏ nhẹ” đó một phần nào là do hoàn cảnh xã hội đặc biệt của Huế. Phú Xuân xưa đã từng là thủ phủ của các chúa Nguyễn trong khoảng 200 năm, và Huế là kinh đô của một triều đại phong kiến lớn nhất trong lịch sử nước ta từ đầu thế kỷ XIX. Ở đây, con vua cháu chúa rất nhiều, quan lại lớn nhỏ cũng không ít, chắc chắn cách sinh hoạt của tầng lớp quý tộc thượng lưu đó – trong đó có cách ăn nói của họ – đã gây một ảnh hưởng đáng kể..
…Hơn nữa, từ đầu thế kỷ XIX, tiếng Huế chịu tác động rất mạnh của phương ngữ Nam. Vua Gia Long, người sáng lập ra nhà Nguyễn, đã sống ở miền Nam suốt cả cuộc đời lưu lạc của mình; vả lại, “từ đời Minh Mạng trở xuống, các bà vợ vua phần lớn là người Nam, vì các công thần hầu hết là người Nam cho nên đã dâng con lên cho vua” và chính vua “Minh Mạng sinh trưởng ở miền Nam, cho rằng giọng nam nhẹ nhàng dễ nghe, cho nên vua bắt ai nấy phải nói giọng lơ lớ nửa Nam nửa Huế” vì thế “trong Đại Nội không được nói hoàn toàn theo giọng Huế mà phải nói giọng Phường Đúc [*], nghĩa là giọng Huế pha giọng Nam”.
(*)Chú thích về giọng phường Đúc: “Phường Đúc là khu quần cư tập trung các người thợ đúc đồng tài giỏi do triều đình tuyển từ Bắc vào hoặc trong Nam ra. Họ là tác giả của chuông chùa Linh Mụ, Cửu vị Thần Công và Cửu Đỉnh ở Huế. Những sản phẩm của họ dãi nắng, dầm mưa, trải bao tuế nguyệt đến nay vẫn chẳng chút nứt rạn hay có tì vết gì. Họ mang theo gia đình ra làm ăn sinh sống lâu ngày ở Huế nên hòa đồng ngôn ngữ với dân địa phương. Dân Phường Đúc không nói rặt một giọng nào mà pha trộn nửa nọ, nửa kia. Các cung phi trong Nội phải bắt chước giọng Phường Đúc, nghĩa là vừa nói nửa Trung, nửa Nam, ai không tuân thì bị tội. Tại sao lại có hiện tượng này? Kể cũng khó hiểu. Và lệnh này có từ đời nào? Có người đưa ra giả thuyết: có lẽ chuyện này xuất phát từ thời bà Từ Dũ vốn là một phụ nữ Nam Bộ, con gái của Đại thần Phạm Đăng Hưng, người Gia Định, bà được phong Nghi Thiên Chương Hoàng hậu, lấy vua Thiệu Trị, đứng đầu bộ phận “hậu cần” của Hoàng đế, có nhiều quyền uy đối với các cung phi khắp ba cung, sáu viện. Có lẽ và muốn những người dưới tay mình phải dùng giọng nói pha âm sắc Nam Bộ để trao đổi cho dễ hiểu chăng, bởi vì người Tân Hòa-Gia Định nghe giọng Huế “đặt sệt” có thể không hiểu mô tê chi cả.”
Theo các trích dẫn bài viết nhiều tác giả và các mẫu chuyện cá nhân ở phần trên, có nhiều nhận xét trái chiều về giọng Huế. Trừ phần (2) nói láo mà chơi để đùa một chút với người Nhật để chỉ ra rằng giọng Huế có âm vực cạn hẹp, các phần khác ghi nhận các nhận xét về giọng Huế trái chiều như sau:
Qua từng cặp đối lập ở trên người ta thường chỉ nói đến một vế trong cặp đối lập đó. Chê thì nói giọng Huế trọ trẹ, dỡ, nặng, giọng phòng khách. Khen thì nói giọng Huế nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng, dễ nghe, hùng biện.
Trong những cặp đối lập đó, thực tế giọng Huế đều có đủ mọi tính chất. Điều đó hầu như đúng với mọi phương ngữ nếu chúng ta so sánh giọng từng vùng miền trong địa phương đó. Giọng người ở nơi thị tứ thường nhẹ hơn giọng người ở nơi vùng ven. Giọng người ven thành phố nhẹ hơn giọng người ở vùng trung du, núi non hay ven biển, ven đầm phá.
Ờ Huế có giọng Dinh( đất kinh đô, nơi thị tứ), giọng miền biển, giọng miền ven núi hay miền núi và giọng trung gian.
Giọng Dinh có những tính chất đó do các “vĩ thanh” – âm đuôi,ở chữ cuối cùng trong câu nói – chỉ có độ kéo dài chừng mực. Nó không co lại và cứng dần như giọng người dân về hướng Bắc Thừa Thiên, tiếp giáp Quảng Trị…
Mặt khác, giọng Dinh cũng không có lắm vĩ thanh dài, mềm mại như giọng người dân phía Nam Thừa Thiên.
Nhiều bài viết cho rằng giọng Huế “nhỏ nhẹ”. Có lẽ người viết đang nói đến giọng Dinh của Huế. Họ gắn chất giọng của người Huế với nguồn nước sông và mạch nước giếng, có lẽ họ quan sát hai bên bờ sông Hương, sông An Cựu, sông Bồ, sông Truồi..có nhiều người đàn ông lịch lãm, nhiều con gái đẹp, nhu mì, nói năng nhẹ nhàng, chậm rãi, chừng mực rồi vội vã kết luận như thế? Thật ra, các phủ đệ của các vương tôn, quan lại và các gia đình gia thế, người danh giá, người giàu có của Huế phần nhiều nằm dọc hai bờ sông. Những vùng nổi tiếng bên bờ sông có nhiều phù đệ và biệt thự vườn cảnh là Kim Long, Nguyệt Biều, Xuân Hòa, Phú Mộng, An Cựu, Vỹ Dạ. Những khu vườn này hoặc là được ban, được cấp hay người ta bỏ số tiền lớn ra mua sắm.
Nếp sống, nếp nghĩ, lối ăn nói, cách ứng xữ hàng ngày của họ được người dân xung quanh ngưỡng
mộ. Cung cách khoan thai, đường bệ, sang trọng; phong thái ung dung,hòa nhã; ứng xử, giao tiếp bặt thiệp và lời ăn tiếng nói nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng, từ tốn là vốn quý của văn hóa Huế, con người Huế mà những nếp nhà gia phong, giáo dục con cái học tập và giữ gìn. Những điều tốt đẹp đó có khả năng cảm hóa và lan tỏa như “ hữu xạ tự nhiên hương” trong xã hội, dần dần thành những mực thước trong đời sống của người Huế.
Tôn giáo nói chung và Đạo Phật nói riêng cũng có vai trò tích cực trong việc hình thành nhân cách và hun đúc những phẩm chất tốt đẹp của con người Huế trong đó có giọng nói nhỏ nhẹ, hiền hòa.
Giọng Huế ở đây thường trầm thấp hơn cách phát âm của chất giọng Dinh. Đại đa số người dân các miền biển Thừa Thiên, nhất là Trung Thừa Thiên đều có chất giọng đặc biệt – vĩ thanh trầm – như thế.
Ở Thừa thiên, có làng Mỹ Lợi nằm phía bên kia sông Vinh Mỹ (thuộc xã Vinh Mỹ, huyện Phú Lộc), trên một vùng chắn bãi ngang của biển Vinh Mỹ.Người dân ở đây nói giọng Quảng Nam, nên không xếp được vào giọng nào trong bốn giọng Huế nói trên
( dựa ý bài “Chất giọng Huế có mấy sắc thái” của Trần Hạ Tháp)
Giọng Dinh thường gắn liền với xuất thân, nơi ăn chốn ở và tầng lớp trong xã hội của mỗi người.
Những gia đình quyền quý, gia thế, những gia đình giàu có, giới trí thức thường gọt dũa giọng nói của mình để có giọng Dinh. Giọng Dinh cũng có ãnh hưởng rõ rệt trên những người quê nhung7 học tập và làm việc trong thành phố Huế. Nghĩa là họ làm cho giọng nhẹ hơn bằng cách làm mềm chữ (lối nói phụ âm cuối chữ T thành C, N thành NG, ví dụ: hát thành hác, cắt thành cắc: hoan lạc thành hoang lạc…) và gạt đi những phương ngữ Huế quê rặt, để câu nói nhẹ nhàng hơn, thanh cảnh hơn.
Quê mùa thường đi với cục mịch. Giọng biển, giọng núi có thể nói nôm na là “Giọng quê rặt”. Tính chất nặng, thô, khan, vang, đục là những thành tố của giọng quê rặt.
Hãy xem một đoạn diễu giọng nói sau đây: (người có giọng quê rặt Bình Trị Thiên hầu như dùng từ quê rặt giống nhau)
“Bựa ni tui mới ra đàng, chộ hai mụ sương triêng độộc độộc đập chắc, tụi chộ rứa can ra bơ mụ tê vác đòn triêng hoại dầm vô trôốc cúi, tính lọi cẳng eng nờ”
Dịch: Hôm nay tôi mới ra đường đã thấy hai bà gánh chum vại đánh nhau, thấy vậy nên hòa giải, không ngờ một bà cầm đòn gánh đánh vào đầu gối suýt nữa gãy chân anh ơi.
Câu trên được dẫn chứng cho vui nhưng trong thực tế, khi sử dụng ngôn ngữ giao tiếp, người dân các vùng quê xa thành phố còn dùng nhiều từ, nhiều phương thổ ngữ mà ngay chính những người Huế còn không hiểu được, huống hồ là người ngoài xứ.
Có người nói vui “Tiếng Huế- một ngoại ngữ” có lẽ họ nói về chất giọng quê rặt và trong câu nói sử dụng nhiều phương ngữ quê mùa, cục mịch nên người xứ khác nghe không hiểu được. Đi song hành,vẫn có một tiếng Huế-giọng Dinh trong trẻo, nhẹ nhàng, khoan hòa, dễ nghe.
………….
………..
Giọng Huế tùy vùng mà có giọng trong, giọng đục và có giọng khoan, giọng nhặt.
Có giọng Huế Dinh nhỏ nhẹ, thanh tao, dễ nghe, có giọng Huế quê rặt nặng, thô, khan , vang, đục khó nghe.
Nhìn chung, giọng nói của người Huế không dõng dạc, hùng biện. Điều đó do âm vực hẹp nên giọng nói nghe đều đều, ngang ngang và ngữ điệu không diễn cảm, uyển chuyển theo ngữ trạng và ngữ cảnh như giọng Bắc , giọng Nam.
Đã có rất nhiều người mê tiếng nói Dạ Lan, sau này mê giọng đọc của Bích Huyền trên làn sóng điện dù chẳng thấy người, nhưng chưa nghe có một giọng đọc hay giọng nói nào nổi tiếng của người Huế khiến nhiều người say nghe.
Thực tế, như nhận xét của nhiều người, khi nói giọng Dinh,giọng người đàn ông Huế nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng và giọng con gái Huế thì nhỏ nhẹ thanh tao. Chất giọng như thế cọng với sự trầm mặc của đàn ông Huế và sự dịu dàng e ấp của con gái Huế đã tạo một nét riêng của người Huế.
Dù trong, dù đục, dù khoan, dù nhặt, dù Dinh hay quê rặt, giọng Huế vẫn là giọng nói được nhiều người yêu mến. Có chê là giọng trọ trẹ, giọng nặng thì cũng là cách nói thương, nói mến. Có khen giọng nhỏ nhẹ thanh tao thì cũng là lời khen thật tình.
Không kể giọng Huế, phần nhiều người ta thương mến Huế là thương mến cả cảnh quan hữu tình với một bề dày văn hóa đậm chất nhân văn và con người Huế với nhiều tố chất đậm nét nhân bản.
Giọng Huế- Gần cảm, xa thương.
Lê Duy Đoàn,
Sài Gòn, 11/11/2014
October 20, 2014
Nhân dịp dự Họp Mặt Cựu Học Sinh Quốc Gia Hành Chánh, Bạn Lê Quang Phò đã tìm thăm các bạn cũ tại Houston và có nhã ý mời các bạn tại Houston họp mặt.
Bạn Phò đã nhờ Nguyễn Đình Toàn, Trí Đầu Bạc, và chị Toại đứng ra liên lạc.
Tuy nhiên “loss communication” nên thiếu mặt một số bạn bè
Tạm thời tất cả hình ảnh đều có ở đây
https://plus.google.com/u/0/photos/101235027987233350881/albums/6072424345879512145
Bạn Phò còn ở Houston đén Thứ năm mới về lại Canada nên bản tin sẽ được tiếp tục update thêm
October 16, 2014
Đêm Nhạc Từ Công Phụng tại Houston 18 tháng 10 2014
Với Từ Công Phụng Trần Thu Hà Liên Tôn
———————————————————————————–
Nhạc sĩ Từ Công Phụng cùng Ca si Trần Thu Hà và Ca sĩ Liên Tôn sẽ đến với Houston lúc 2 giờ chiều thứ bảy 18 tháng 10, cuối tuần này.
Một buổi nhạc vàng mà quí vị đang chờ đợi.
Ngu Yên giới thiệu.
September 5, 2014
Phân Uu
Nhạc Phụ Bạn Cung Trọng Bảo
Cụ Ông TRẦN VĂN HƯỚNG
Đã mãn phần ngày 3 tháng 9 năm 2014
Hưởng đại thọ 101 tuổi
Các Bạn Hữu Quốc Học 1961-1964 trân trọng chia buồn cùng Anh Chị Cung Trọng Bảo cùng Đại Tang quyến và xin các bạn cùng chúng tôi chung lời cầu nguyện cho Hương linh cụ Ông sớm tiêu diêu miền cực lạc
Chi tiết lễ tang xin đính kèm trong thư báo tin của bạn Cung trọng Bảo bên dưới
_______________________________
Recent Comments